“… Hoàng hậu Trần thị,
dùng tà ma mê hoặc, nhiễu loạn cung đình, không đủ đức hạnh để tiếp tục thiên
chức, lập tức khởi nộp ngọc tỉ, phế bỏ phong hàm hoàng hậu, lui về Trường Môn
cung.” Thái giám vừa đọc xong thánh chỉ, Trần A Kiều vẫn như trước quỳ trên mặt
đất, thật lâu sau cũng không thể hoàn hồn.
“Nương nương, nương ngương, người không sao chứ?
Người đừng dọa nô tỳ a.” Nhìn thấy ánh mắt đờ đẫn của chủ tử, lại không nói một
lời, nha hoàn Thanh Nhi sợ đến mức vừa khóc vừa liên tục gọi Trần A Kiều.
“Tước phong hàm hoàng hậu, lui về Trường Môn
cung… A, Triệt nhi, ngươi phế ta thật sao…” Thần trí tựa hồ vừa được Thanh Nhi
gọi trở về, Trần Kiều chậm rãi đứng dậy, lẩm bẩm nói: “Nếu có được A Kiều ta sẽ
đúc phòng vàng giữ chặt nàng. Ha ha…” Nàng cười châm biếm chính mình, cơ thể chợt
nhoáng lên, cả người nhất thời hôn mê… Phan_2 Phan_3 Phan_4 Phan_5 Phan_6 end Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK